Thứ Hai, 4 tháng 6, 2012

ĐÊM NHỚ NGƯỜI PHƯƠNG XA


Ra đi tóc hãy còn xanh
Bể dâu lắm nỗi loanh quanh nẻo đời
Đến nay tóc đã bạc rồi
Biết ai còn nhớ khung trời cố hương ?

Vẳng nghe tiếng vạc đêm sương
Tưởng như tiếng gọi cuối đường xa xăm
Trăng tà đỉnh núi nghiêng nằm
Lẻ loi ngóng đợi bao năm chân người
Tàn đêm nỗi nhớ chưa vơi
Chao ơi thèm quá tiếng cười năm nao !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét