TẾT TA NHỚ BẠN HỌC
*Tặng Vũ Hải Châu,
tác giả bài Chớm Xuân Trên Bến Lại Giang.
Nửa vòng trái đất xa quê,
Nhớ thầy, nhớ bạn, nhớ quê thật nhiều.
Làm sao thấy lại cánh diều
Bay trong gió lộng những chiều năm xưa!
Sài-Gòn sáng nắng chiều mưa,
Qui-Nhơn tắm biển ngày xưa đã từng.
Bồng Sơn sông Lại tắm chung
Bạn Tăng Bạt-Hổ. Tận cùng nhớ xưa!
Mừng Tết bánh tét, hột dưa...
Bên nầy có đủ. Còn thừa: nhớ nhau!
Nhớ thầy, nhớ bạn. Nhớ sao!
Nhớ thời áo trắng đi về có nhau!
Nhớ sao như nhớ người yêu,
Nhớ quay nhớ quắt. Nhớ thiêu đốt lòng...
Xuân về chúc bạn trọn năm (con rắn):
-Mạnh khỏe, mọi sự hanh thông, an bình.
Gửi lời thăm rất chân tình
Đến hết thảy bạn học mình ngày xưa.
Nhớ nhau. Nhớ mấy cho vừa!
Hiểu nhau. Nói cũng bằng thừa, Châu ơi!
29-01-2013
THƠ CHÚC TẾT BẠN PHƯƠNG XA
Thơ nầy gửi bạn xứ Cana .
Đọc thơ đằng ấy...cười kha ... kha ...
Những tưởng phòng tu đà kín cửa
Nào ngờ tục lụy vẫn chưa tha .
Văn chương phọt phẹt vui lắm chứ
Thi phú nôn ra buồn sẽ qua !
Năm mới , năm me đây xin chúc
Toàn gia đằng ấy nở trăm hoa .
01/02/2013
Thứ Năm, 31 tháng 1, 2013
Thứ Tư, 30 tháng 1, 2013
QUA CHỐN XƯA BỖNG NHỚ
( Nhạc : Lê Duy - Lời thơ : Vũ Hải Châu )
( Nhạc : Lê Duy - Lời thơ : Vũ Hải Châu )
Phố chiều vàng trong nắng
Mây chiều về ghé qua
Hỏi em, tà áo trắng
Về đâu, phương trời xa
*
Sân trường giờ mưa rơi
Khúc nhạc buồn chơi vơi
Thương em, tà áo trắng
Lạnh không, giữa dòng đời
*
Lại Giang bao năm gọi
Nước chân cầu lao xao
Nhớ em, tà áo trắng
Qua cầu, chiều hôm nao
*
Phố xưa vẫn ngóng trông
Trường xưa vẫn chờ mong
Sông xưa hoài vẫy gọi
Em ơi ! Em về không ?
*
Ta bao năm vẫn đợi
Ta bao năm ngóng chờ
Lang thang về chốn cũ
Mình với mình bơ vơ.
Thứ Ba, 29 tháng 1, 2013
Thứ Hai, 28 tháng 1, 2013
Chủ Nhật, 20 tháng 1, 2013
THƠ BẠN ĐỒNG MÔN
THƯƠNG MÁI TRƯỜNG XƯA
Chiến chinh đành phải ly hương
Giã từ sách vở , xa trường bao năm
Nhớ thương trường cũ xa xăm
Tâm tư mơ tưởng đêm nằm chiêm bao.
Sài Gòn, 10/02/2002
ĐÔNG PHƯƠNG
2/ TRĂNG NƯỚC LẠI GIANG
Lại Giang dòng nước đẫm trăng vàng
Sơn thủy hữu tình nhất thế gian
Lóng lánh sóng ngàn tuôn bến mộng
Rập rình lướt gió chuyến đò ngang
Trời cao thấp thoáng làn mây ửng
Sông vắng lênh lang sương khói tràn
Tơ liễu bên bờ cùng thổn thức
Tâm hồn ngây ngất dạ miên man.
Quy Nhơn,08/03/2000
ĐÔNG PHƯƠNG
Chiến chinh đành phải ly hương
Giã từ sách vở , xa trường bao năm
Nhớ thương trường cũ xa xăm
Tâm tư mơ tưởng đêm nằm chiêm bao.
Sài Gòn, 10/02/2002
ĐÔNG PHƯƠNG
2/ TRĂNG NƯỚC LẠI GIANG
Lại Giang dòng nước đẫm trăng vàng
Sơn thủy hữu tình nhất thế gian
Lóng lánh sóng ngàn tuôn bến mộng
Rập rình lướt gió chuyến đò ngang
Trời cao thấp thoáng làn mây ửng
Sông vắng lênh lang sương khói tràn
Tơ liễu bên bờ cùng thổn thức
Tâm hồn ngây ngất dạ miên man.
Quy Nhơn,08/03/2000
ĐÔNG PHƯƠNG
Thứ Sáu, 18 tháng 1, 2013
DỰ THẢO TẤU CỦA TÁO GIÁO DỤC CUỐI NĂM NHÂM THÌN
Muôn tâu Ngọc Hoàng
Nay Táo Giáo Dục xin
bẩm báo :
Giáo Dục cố đổi mới
Nhưng rồi vẫn chới
với
Với trăm điều ngổn ngang
Với ngàn điều bối rối
Trước hết là chuyện
lương
Giáo kêu tựa ểnh ương
Lương vẫn ì một chỗ
Phụ cấp càng thảm
thương
Sau nữa là chuyện
trường
Vùng cao , nhìn thật thương
Tứ bề che vách nứa
Bàn ghế thật khác
thường
Vùng thấp , vì thương
con
" Xếp gạch
" lòng héo hon
Thôi thì đành đạp
cổng
Xông pha tìm chỗ ngon
Nóng nhất chuyện Đồi
Ngô
Thi cử sao
...ô...hô...
Trò vô tư sao chép
Giám thị " đành
" hiền khô
Rồi chuyện trò choảng
nhau
Xem "cờ líp
" lòng đau
Vì đâu nên cớ sự !?
" Biết ra sao
ngày sau ? "
Buồn nhất , chuyện có"
thầy"
Nhìn trò , má đỏ hây
"Lòng trần"
không nén được
Ra tòa , ôi "
mặt dày "
GIáo Dục là quốc sách
Năm qua vẫn ì ạch
Tiến ít , thụt thì
nhiều
Dâng sớ lòng Táo đau
Mong Ngọc Hoàng thấu
hiểu .
" Hu hu ... hu
hu ... hu hu ... "
( Đây là bản dự thảo , mong mọi người góp ý , bổ sung )
Thứ Năm, 17 tháng 1, 2013
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)