Muôn tâu Ngọc Hoàng
Nay Táo Giáo Dục xin
bẩm báo :
Giáo Dục cố đổi mới
Nhưng rồi vẫn chới
với
Với trăm điều ngổn ngang
Với ngàn điều bối rối
Trước hết là chuyện
lương
Giáo kêu tựa ểnh ương
Lương vẫn ì một chỗ
Phụ cấp càng thảm
thương
Sau nữa là chuyện
trường
Vùng cao , nhìn thật thương
Tứ bề che vách nứa
Bàn ghế thật khác
thường
Vùng thấp , vì thương
con
" Xếp gạch
" lòng héo hon
Thôi thì đành đạp
cổng
Xông pha tìm chỗ ngon
Nóng nhất chuyện Đồi
Ngô
Thi cử sao
...ô...hô...
Trò vô tư sao chép
Giám thị " đành
" hiền khô
Rồi chuyện trò choảng
nhau
Xem "cờ líp
" lòng đau
Vì đâu nên cớ sự !?
" Biết ra sao
ngày sau ? "
Buồn nhất , chuyện có"
thầy"
Nhìn trò , má đỏ hây
"Lòng trần"
không nén được
Ra tòa , ôi "
mặt dày "
GIáo Dục là quốc sách
Năm qua vẫn ì ạch
Tiến ít , thụt thì
nhiều
Dâng sớ lòng Táo đau
Mong Ngọc Hoàng thấu
hiểu .
" Hu hu ... hu
hu ... hu hu ... "
( Đây là bản dự thảo , mong mọi người góp ý , bổ sung )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét