Bơi thuyền tìm dấu yêu xưa,
Trên dòng sông Lại bóng dừa soi
gương.
Bồng Sơn là cả thiên đường,
Tơ Tăng Bạt Hổ vấn vương mãi hoài.
Năm mươi năm dẫu xa rời,
Trường xưa, chốn
cũ một đời trong tim.
Lại Giang nước chảy êm đềm,
Lòng tôi dậy sóng bờ tim tận cùng.
Nhớ người một thuở đi
chung,
Thầy xưa, bạn cũ đã cùng sẻ chia
Một thời cắp sách ngày xưa,
Trở về tìm lại. Dấu xưa
khác nhiều.
Lại Giang thuở ấy những chiều,
Cùng ai hóng gió, bao nhiêu là
tình.
Bây giờ cầu đúc rộng
rinh,
Ngựa xe như nước vô tình chạy
qua.
Dòng sông xanh mãi đâu già,
Dòng đời tất bật quanh ta lạnh lùng.
Lại Giang dòng có tận cùng,
Trong tôi dòng nhớ mung lung vô
thường.
Hôm nay về lại cố hương,
Thăm ngôi trường cũ, tìm hương một
thời.
Than ôi! tất cả đổi dời,
Lòng rưng rưng nhớ một thời xa
xưa,
Cùng ai đi dạo dưới dừa,
Ngày mưa tháng nắng sáng
trưa đến trường.
Tôi về tìm lại yêu thương,
Thiên đường đã mất! Người thương không còn!
Thiên đường đã mất! Người thương không còn!
Cung Trầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét