Thứ Ba, 27 tháng 8, 2013

VĂN HÓA PHONG TỤC VIỆT NAM
                    ( Sưu tầm )

NHỮNG TÀ ÁO DÀI THƯỚT THA & DUYÊN DÁNG CỦA PHỤ NỮ VIỆT NAM


        
Lời giới thiệu:
 Một biểu tượng đặc trưng của Việt Nam - Khác với kimono của Nhật Bản hay hanbok của Đại Hàn, chiếc áo dài Việt Nam vừa truyền thống lại cũng vừa trang nhã và mỹ thuật. Trang phục dành cho phụ nữ VN với tà áo này không bị giới hạn một số nơi mà có thể mặc mọi nơi, dùng làm trang phục tại công sở, đồng phục đi học, mặc đi chơi hay mặc để tiếp khách ở nhà. Việc mặc loại trang phục này không hề rườm rà hay cầu kỳ, những thứ mặc kèm đơn giản: mặc với một quần lụa hay vải mềm, dưới chân đi hài, guốc, hay giày gì đều được; nếu cần trang trọng (như trang phục cô dâu) thì thêm áo choàng và chiếc khăn đóng truyền thống đội đầu, hoặc một chiếc miện Tây phương tùy thích. Đây chính là điểm đặc biệt của trang phục truyền thống này. 
Áo Dài Thướt Tha
              oOo
Tóc xõa bờ vai, đôi mắt huyền
Áo dài tha thướt dáng nàng tiên
Hương hoa ngan ngát hòa theo gió
Em đến trần gian xóa muộn phiền.

Hồng Phúc






Gió bay khép nép đôi tà áo.
Hò hẹn lâu rồi em nói đi!

(thơ Đinh Hùng)




Chiếc áo dài hình như có phong cách riêng để làm cho mọi thân hình phụ nữ đẹp lên khi mặc nó vào.
Phần trên ôm sát thân nhưng hai vạt buông thật mềm mại trên đôi ống quần rộng.
Hai tà xẻ chỉ trên vòng eo khiến cho cử chỉ người mặc thật thoải mái, lại tạo dáng thướt tha và rất nữ tính,
vừa kín đáo vì toàn thân được bao bọc bởi lụa mềm, lại cũng vừa khêu gợi vì chiếc áo làm lộ ra sống eo.


 Chiếc áo dài vì vậy mang tính cá nhân hóa rất cao:
mỗi chiếc chỉ may riêng cho một người, dành cho riêng người đó;
không thể có một công nghệ “sản xuất đại trà” [mass production] cho chiếc áo dài. 
Người đi may được lấy số đo thật kỹ lưỡng. 
Khi may xong phải qua một lần mặc thử để điều chỉnh cho vừa lại mới được coi là hoàn hảo!


 “Tháng giêng em áo dài trang nhã
Tỉnh lỵ còn nguyên nét Việt Nam

Đài các chân ngà ai bước khẽ

Quyện theo tà lụa cả phương đông”



(Nguyễn Tất Nhiên)




 ... Áo trắng đơn sơ, mộng trắng trong,

Hôm xưa em đến, mắt như lòng,

Nở bừng ánh sáng, em đi đến,

Gót ngọc dồn hương, bước tỏa hồng...

(Áo Trắng, thơ Huy Cận)





 Có phải em mang trên áo bay

Hai phần gió thổi, một phần mây

Hay là em gói mây trong áo

Rồi thở cho làn áo trắng bay

(Nguyên Sa)




Hình ảnh: Văn Nguyên Dưỡng giới thiệu
Trình bày & ấn loát: BKT

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét