Quy Nhơn phố biển đẹp xinh,
Ngày xưa tan học chúng mình song đôi.
Ghềnh Ráng trên đá tảng ngồi,
Nhìn hoa biển trắng xanh trời ước mơ.
Hoa tình nở rộ ý thơ,
Chong đèn quên học làm thơ...thơ tình.
Mơ được như bóng với hình,
Như chim liền cánh đinh ninh lời thề.
Nhưng đời đâu đẹp như mơ,
Đò đi bỏ bến, bỏ thơ lạnh lùng.
Quê hương xa cách muôn trùng,
Mong sao có dịp về Trung đôi lần,
Thăm nơi chốn cũ đã từng,
Chung bước, hò hẹn, nhớ nhung...một thời.
Hoa biển còn nở ngoài khơi,
Sóng tình réo gọi một đời chưa yên!
Cung Trầm
( Canada )
( Canada )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét