Thứ Ba, 3 tháng 9, 2013

THƠ MỪNG KHAI GIẢNG




TÔN VINH THẦY CÔ GIÁO
Kính tặng quý lương sư.

Có những thầy cô suốt đời tận tụy,
Yêu học sinh như yêu chính con mình.
Cả cuộc đời vui chấp nhận hy sinh,
Vì chức nghiệp, vì lương tâm tận hiến.
Lòng họ rộng thênh thang như trời biển,
Quên tương lai, quên sức khỏe, xuân thì.
Vì yêu người vui chấp nhận ra đi,
Về vùng sâu, vùng cao hay đảo biển.
Niềm vui họ là học sinh thăng tiến,
Là mùa xuân vườn tược tốt tươi xanh,
Là trên cây trái tốt nặng trĩu cành,
Là đất mới sẵn sàng gieo giống tốt.
Họ u sầu nếu cây vườn ủ dột,
Bị sâu rầy nhiễm bệnh lá, cành, thân...
Họ đau buồn, họ mất ngủ, ăn năn
Nếu lỡ có học sinh nào thi rớt.
Họ luôn sợ đàn trẻ thơ yếu ớt
Bị lôi vào cơn lốc bụi trần gian.
Họ bận tâm luôn tính toán lo toan
Cách bảo vệ đàn học sinh non dại.
Dù tuổi già, lòng họ luôn trẻ mãi,
Chắt chiu từ trẻ dại những niềm vui.
Họ nhớ, họ thương, họ thấy bùi ngùi
Học trò họ chuyển trường đi nơi khác.
Không vướng bận đồng lương hay tiền bạc,
Thỏa vui cùng đám trẻ mộng đang xanh.
Họ có niềm vui cây lá liền cành,
Vui kết quả học sinh mình thi đậu.
Họ khiêm nhu suốt đời luôn từ tốn,
Luôn lắng nghe, học hỏi để tu thân.
Luôn lánh xa gió bụi chốn phong trần,
Luôn phục thiện để làm tròn thiên chức.
Ôi Thầy Cô! những thiên thần có thực!
Xin tôn vinh, xin kính cẩn nghiêng mình:
Sự tận tình, lòng nhân ái, đức hy sinh,
Vì đàn trẻ quên mình luôn tận hiến.
Xin khắc
ghi sâu vào lòng bất biến
Quý Thầy Cô đã tận hiến, hy sinh.

Cung Trầm
(Canada)



NGÀY ĐẦU ĐI HỌC

Nhớ xưa những buổi học đầu,
Yêu thương mẹ dắt tôi đi đến trường.
Tay cầm bảng con dễ thương,
Băn khoăn không biết nhà trường là chi?
Không hiểu học trò là gì?
Rụt rè theo mẹ chân đi đến trường.
Bâu áo bà-ba độn cương
Khoai khô chà, củ sắn. Thương phận nghèo!
Thân thì bé bỏng, tí teo,
Bạn - thầy lạ hoắc làm sao không nhè?
-“Nín đi con! Giỏi mẹ thương!
Con ở lại học, Mẹ về, nghe con!”
Tay tôi nhè nhẹ mẹ buông.
Thầy đưa tay dắt: “Đừng buồn! Ngồi đây!”
Tứ chi, thân thể rã rời,
Mồ hôi, nước mắt chảy đầy khiếp kinh.
Sợ quá lấm lét nín thinh,
Nhìn ngang, liếc dọc quanh mình xem sao.
Học trò đứa đứng, đứa ngồi,
Đứa khóc, nước mũi chảy đầy tràn lan!
Cuối ngày hồi trống rền vang,
Tùng tùng...tức ngực. Tan hàng bướm bay!
Ngoài hiên mẹ đợi. Cầm tay:
-Hôm nay con học chữ gì, hả con?
-Con học chữ O. O tròn.
Mẹ ơi! Thầy dạy...dạy con O tròn.
-Giỏi, giỏi! Con giỏi đó con!
Chữ O như cái hột gà. Tròn: O.
Thích quá! Mình là học trò!
Học trò học được chữ O, hột gà!
Rồi ngày, tháng, năm trôi qua,
Soi gương: nhanh quá! Mình già rồi sao?

Cung Trầm
(Canada)

HỌC LÀM NGƯỜI

Hôm nay đầu niên học
Gửi các em đôi lời:
Đến trường cố gắng học.
Quan trọng lắm em ơi!

Nhớ học kỹ các môn.
Chớ coi nhẹ môn nào
Tất cả đều giúp ích
Bây giờ và mai sau.

Môn toán và lý, hóa
Rất thực dụng cho đời.
Môn nhân văn xã hội
Giúp hòa hợp với người.

Văn chương và ngoại ngữ
Là kho tàng tích trữ
Túi khôn của loài người.
Thú vị lắm em ơi!

Học biết yêu đất nước.
Học biết thương dân mình.
Học hiếu kính cha mẹ
Học yêu, ghét phân minh . . .

Theo anh, trên tất cả
Các môn trong học trình,
Học làm người trước đã.
Sống đừng để ai khinh.

(04-9-2013)

Cung Trầm

(Canada)



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét